The Boy in the Striped Pajamas không chỉ là một bộ phim gây sốc bởi liên tiếp những bi kịch mà nó tạo ra. Bộ phim còn gây sốc bởi cách mà con người dễ dàng đánh đồng sự ‘tuân lệnh’ và ‘trung thành’ với lý tưởng của một đảng phái là hành vi “đạo đức” và “tốt đẹp”. Gần như họ không đặt thêm một câu hỏi nào cho chính lương tâm của mình.
Thật khủng khiếp vì với họ, khi đứng bên trong một tập thể, thì họ dễ dàng từ chối bản thân, và chỉ biết đúng khi người khác bảo đúng. Và khủng khiếp hơn khi đó là bằng chứng cho thấy, hành vi xấu của con người dễ dàng bị thúc đẩy đến thế nào.
Khán giả của The Boy in the Striped Pajamas được làm quen Bruno, 8 tuổi- con của một lính chỉ huy thuộc Đức Quốc Xã, gia đình họ vừa chuyển tới sống gần một trại tập trung mà người bố làm việc. Bruno dễ thương, mơ mộng, tò mò, ưa thích thám hiểm và khao khát tình bạn. Cậu đang đứng trước những hoài nghi giữa đúng và sai. Cậu nhìn một trại tập trung rùng rợn thành một trang trại hạnh phúc với những người nông dân mặc pyjama.
Cậu tìm kiếm điều tốt đẹp ở những người Do Thái được cho là xấu xa. Theo một góc nhìn nào đó, Bruno hiểu biết hơn bất kỳ người lớn nào xung quanh mình.
Chúng ta biết trước về tội ác và môi trường khắc nghiệt đang nuôi dưỡng Bruno. Chúng ta kỳ vọng rằng cậu bé ấy sẽ làm được gì đó tuyệt vời, trong những cuộc khám phá vừa vĩ đại vừa mơ mộng ấy. Chúng ta ít mong rằng cậu ấy sẽ có hiểu biết về tốt và xấu của riêng mình. Chúng ta kỳ vọng quá nhiều vào một cậu bé thánh thiện và đáng yêu.
Thậm chí gạt bớt đi những đau khổ đang diễn ra xung quanh, và hi vọng cậu ấy có cơ hội miễn nhiễm với những điều đen tối quá mức. Nhưng bộ phim không cho phép điều ấy diễn ra.
The Boy in the Striped Pajamas cho thấy những người Do Thái họ vô tội như một đứa trẻ. Vứt bỏ bộ Pyjama, họ đơn giản là con người như bao con người khác. Bi kịch của Đức Quốc Xã đem đến với họ quá đột ngột, không báo trước cho bất kỳ ai. Ngay cả người xem cũng phải trải nghiệm cảm giác đột ngột khủng khiếp này.
Bộ phim còn cho thấy tầm quan trọng của việc đặt niềm tin và thành thật với một đứa trẻ khi có cơ hội. Bởi chúng sáng suốt và hiểu biết hơn chúng ta nhiều lần. Bruno ngừng chia sẻ và bắt đầu nói dối gia đình khi cậu bị cấm cản và thiếu tin tưởng. Và rồi một mình cậu bé ấy che đậy cái bí mật đầy hứng khởi về cuộc khám phá vĩ đại nhất và duy nhất của mình, để đi tìm tình bạn và cái “tốt” thật sự.