“Bạn không mệt mỏi vì phải chiến đấu mãi sao?” – câu hỏi ấy vang vọng xuyên suốt One Battle After Another tựa Việt Trận Chiến Sau Trận Chiến, bộ phim mới nhất của Paul Thomas Anderson (PTA), được chuyển thể từ tiểu thuyết Vineland (thập niên 1980) của Thomas Pynchon. Trong bối cảnh thế giới hiện tại đầy rẫy xung đột, Anderson biến câu chuyện nổi loạn thành một bản trường ca giàu tính nhân văn, gợi nhắc đến thực trạng chính trị – xã hội ngày nay mà không hề cần nhắc đến những khái niệm trực tiếp như MAGA hay Antifa.

Kịch bản xuất sắc của Anderson vừa mang tính thời sự, vừa vượt thời gian, vừa dữ dội, vừa dí dỏm, vừa xúc động. Ông khéo léo đan xen ảnh hưởng từ phong trào Weather Underground, điện ảnh phản kháng (The Battle of Algiers), cho đến tội lỗi của những người lập quốc Mỹ. One Battle After Another mở đầu như cao trào của một phim hành động và duy trì nhịp điệu hừng hực suốt 162 phút.
Câu chuyện nổi loạn: từ biên giới đến di sản lịch sử
Phim bắt đầu với nhóm cách mạng French 75 tiến hành chiến dịch tại biên giới Mỹ – Mexico: giải phóng người nhập cư bị giam giữ, bắt giữ sĩ quan và hạ nhục tên đại tá Steven J. Lockjaw (Sean Penn). Thủ lĩnh nhóm là Perfidia Beverly Hills (Teyana Taylor) – một cơn lốc dữ dội vừa khinh miệt vừa khêu gợi, khiến Lockjaw ám ảnh tình dục bệnh hoạn với cô, vừa thù hằn, vừa khao khát kiểm soát.

Perfidia tiếp tục chiến đấu cùng người tình Bob Ferguson (Leonardo DiCaprio), và cả hai có một cô con gái, Willa. 16 năm sau, Bob trở thành người cha đơn thân vẫn gắn bó với phong trào, còn Lockjaw không ngừng truy lùng để trả thù và thoả mãn ám ảnh của hắn. Khi Willa (Chase Infiniti) bị đặt vào vòng nguy hiểm, Deandra (Regina Hall) – một đồng đội cũ – ra tay giải cứu. Bob thì nhờ đến Sergio St. Carlos (Benicio del Toro), một võ sư kỳ quái, để tìm đường đến con gái, nhưng lại mắc kẹt trong những mật mã mà chính mình đã quên.
Phong cách và nhịp điệu: Điện ảnh như một dòng điện sống
Ngay cả trong những khoảnh khắc tĩnh, như khi Bob ngồi phì phèo điếu cần sa, bộ phim vẫn toát lên một năng lượng căng thẳng, bất an. PTA hợp tác với nhà quay phim Michael Bauman (người từng làm Licorice Pizza), tạo ra những khung hình vừa duy mỹ vừa tràn đầy chuyển động – từ cảnh tường biên giới hùng vĩ như tranh sơn dầu, cho đến các phân cảnh truy kích liên tục.
Điểm nhấn khác là phần nhạc nền của Jonny Greenwood: tối giản, kỳ dị và cực kỳ hiệu quả. Có đoạn dài chỉ lặp đi lặp lại một nốt piano đơn lẻ, nghe như tiếng còi báo động len lỏi vào tâm trí khán giả, khiến căng thẳng nhân đôi.
Diễn xuất: Căng thẳng, ám ảnh và đầy nhân tính
Leonardo DiCaprio mang đến một vai diễn tiết chế, thể hiện một người cha vừa nặng tình với cách mạng, vừa hết lòng vì con gái. Những cảnh giữa anh và Chase Infiniti chính là trái tim của bộ phim.
Teyana Taylor và Regina Hall đều mạnh mẽ, lôi cuốn trong từng khoảnh khắc xuất hiện.
Nhưng bất ngờ lớn nhất chính là Sean Penn. Vai Lockjaw là màn trình diễn xuất thần của ông trong nhiều năm trở lại đây: gầm gừ, dữ dội, vừa chân thực vừa phóng đại, hóa thân thành một kẻ quái đản bị quyền lực và dục vọng nuốt chửng.
Chủ đề: Lịch sử, sự thật và khát vọng nhân văn
Không chỉ dừng lại ở một phim hành động – chính trị, One Battle After Another còn khắc hoạ ý niệm xóa bỏ ký ức và sự thật. Bộ phim đặt câu hỏi về những gì lịch sử không dạy chúng ta, những điều về Benjamin Franklin và các nhà lập quốc bị che giấu, hay những câu chuyện mà thế lực da trắng quyền lực bóp méo để bảo vệ sự “thuần khiết chủng tộc”.
Tuy nhiên, Anderson không biến tác phẩm thành một bài chính luận nặng nề. Ông đặt trọng tâm vào con người: tình yêu thương, sự kiên trì, và niềm hy vọng. Dù xoay quanh chiến đấu, bộ phim vẫn toát lên tính nhân văn và lạc quan – một lời nhắn gửi rằng: đây không phải là “một thất bại nối tiếp một thất bại”, mà là từng trận chiến. Và chúng ta phải tiếp tục chiến đấu.

Với One Battle After Another, Paul Thomas Anderson đã làm nên một tác phẩm vừa dữ dội vừa giàu cảm xúc, vừa phản ánh thời cuộc vừa khắc họa khát vọng con người. Đây không chỉ là một phim hành động chính trị, mà là một bản trường ca về ký ức, sự phản kháng, và tình phụ tử. Một lần nữa, PTA khẳng định vị thế của mình như một trong những đạo diễn vĩ đại và độc đáo nhất của thế hệ.


