
Ít có series truyền hình nào vừa được yêu mến, vừa gây chia rẽ mạnh mẽ như Game of Thrones. Khi ra mắt năm 2011, bom tấn của HBO đã đặt ra một chuẩn mực mới cho dòng phim truyền hình chất lượng cao, duy trì vị thế ấy suốt nhiều mùa. Tuy nhiên, khi bước vào giai đoạn kết thúc, bộ phim bắt đầu lộ rõ dấu hiệu sa sút – đỉnh điểm là tập cuối khiến phần lớn khán giả phẫn nộ. Những cú “bẻ lái” khó hiểu như việc Daenerys Targaryen hóa điên, hay Bran Stark trở thành vua đã khiến người xem cảm thấy hụt hẫng.
Nhưng không chỉ riêng Bran – toàn bộ gia tộc Stark cũng bị “phá nát” trong mùa cuối. Từ Jon Snow đến Arya và Sansa, mỗi người đều có cái kết lạc lõng, không tương xứng với hành trình phát triển nhân vật được xây dựng trong suốt tám mùa phim.
Jon Snow và hành trình vô nghĩa trở về phương Bắc
Ngay từ đầu, Jon Snow đã được khắc họa như một kẻ ngoài cuộc – đứa con hoang nhà Stark, nhưng về sau được tiết lộ là Aegon Targaryen, con trai của Rhaegar và Lyanna Stark. Anh trải qua vô vàn thử thách ở Night’s Watch, chiến đấu chống lại White Walkers, gắn bó với người Wildlings – tất cả dường như để chuẩn bị cho một sứ mệnh lớn lao hơn.
Thế nhưng, sau khi Arya tiêu diệt Night King, White Walkers bị xóa sổ, và Jon giết Daenerys để ngăn cô trở thành bạo chúa, mọi công sức của anh bỗng hóa vô nghĩa. Anh không trở thành vua, cũng không được cai trị phương Bắc – thay vào đó, Jon bị “đày” trở lại Night’s Watch, dù lực lượng này vốn chẳng còn lý do để tồn tại.

Không còn kẻ thù, không còn tường thành bảo vệ, Night’s Watch trở nên thừa thãi. Kết thúc mở khi Jon dẫn người Wildlings đi về phía Bắc chẳng mang lại cảm xúc nào ngoài sự hoang mang. Với một nhân vật sống vì danh dự và trách nhiệm, số phận như vậy là một cái kết nhạt nhẽo và phi logic.
Arya Stark: “Người hùng” bỏ lại gia đình phía sau
Arya Stark là một trong những nhân vật được yêu thích nhất của Game of Thrones – mạnh mẽ, độc lập, khác biệt với khuôn mẫu phụ nữ quý tộc. Sau khi chứng kiến cha bị hành hình và gia đình tan nát, cô trở thành sát thủ, sống vì mục tiêu báo thù.
Tuy nhiên, sau khi từ bỏ con đường của Faceless Men ở Braavos, Arya khẳng định cô vẫn là một Stark, gắn bó với cội nguồn và gia đình. Thế nhưng, ngay khi đoàn tụ cùng Sansa và Bran, cô lại bỏ đi lên thuyền, ra khơi khám phá vùng đất mới.

Cách rời đi này tuy thể hiện khát vọng tự do, nhưng hoàn toàn trái ngược với tinh thần gắn bó gia tộc của nhà Stark. Sau tất cả những gì đã trải qua để trở về, việc Arya lại rời bỏ người thân khiến người xem khó đồng cảm.
Sansa Stark: cái kết đầy quyền lực nhưng thiếu thuyết phục
Trong số các thành viên nhà Stark, Sansa có lẽ là người duy nhất nhận được cái kết “tạm ổn”. Từ cô gái ngây thơ mơ mộng, Sansa trải qua địa ngục với Joffrey, Ramsay Bolton, rồi Littlefinger – để rồi cuối cùng trở thành Nữ hoàng phương Bắc.
Dẫu vậy, việc cô dễ dàng giành được độc lập cho miền Bắc và được các lãnh chúa ủng hộ gần như tuyệt đối là thiếu logic so với chính trị phức tạp của Westeros. Trong những mùa đầu, một sự kiện lớn như vậy thường phải đi kèm thương lượng, âm mưu và phản kháng, chứ không thể diễn ra êm ả như một tuyên bố.

Dù sao, việc Sansa được ngồi lên ngai vàng phương Bắc vẫn là điểm sáng hiếm hoi trong mùa cuối – biểu tượng cho sự trưởng thành và sức mạnh nữ quyền mà khán giả chờ đợi.
Bran Stark – vị vua “vô hồn” của Bảy Vương quốc
Không có cái kết nào gây tranh cãi hơn việc Bran Stark trở thành vua. Từ một cậu bé tò mò, bị Jaime Lannister đẩy khỏi tháp, Bran trở thành người kế thừa sức mạnh của Three-Eyed Raven, có khả năng nhìn thấu quá khứ và tương lai.
Thế nhưng, phần lớn quá trình “giác ngộ” của Bran lại diễn ra ngoài màn hình, khiến khán giả không kịp hiểu hay tin vào sự thay đổi đó. Khi Tyrion đột nhiên đề cử anh làm vua và mọi người đồng loạt đồng ý, toàn bộ diễn biến chính trị được xây dựng công phu suốt nhiều mùa phim bỗng trở nên vô nghĩa.
Bran không có kinh nghiệm trị vì, không thể hiện phẩm chất lãnh đạo, và quan trọng nhất – anh đã mất hết cảm xúc con người. Một nhân vật gần như vô tri lại ngồi trên ngai sắt là minh chứng rõ ràng cho sự hụt hơi trong kịch bản của mùa cuối.

Gia tộc Stark từng là biểu tượng của danh dự, trung thành và kiên cường – trụ cột tinh thần của toàn bộ Game of Thrones. Thế nhưng, trong mùa cuối, mỗi người một ngả, mỗi số phận một cách viết vội vã.
Có thể nói, “Game of Thrones” không chỉ thất bại trong việc kết thúc câu chuyện của nhà Stark, mà còn đánh mất linh hồn của chính mình – linh hồn từng khiến hàng triệu khán giả trên thế giới tin rằng “Winter is Coming” là lời cảnh báo vĩ đại nhất trong lịch sử truyền hình.


