Đạo diễn: M. Night Shyamalan
Diễn viên chính: John Doe, Jane Smith, Alan Brown
Thể loại: Tâm lý, Kinh dị
Ngày ra mắt: 2024
Night Shyamalan, một cái tên không còn xa lạ với những ai yêu thích thể loại phim kinh dị và tâm lý, đã trở lại với bộ phim mới nhất “Trap.”
Âm nhạc đại chúng có thể thay đổi cuộc đời bạn. Đó là một phần trong bối cảnh của bộ phim giật gân “Trap” (Cái Bẫy) của đạo diễn M. Night Shyamalan. Tác phẩm này có vẻ không mang nhiều dấu ấn thương hiệu Night như những phim trước đây của ông.
Night thường tỏa sáng khi có cả một đội ngũ nghệ nhân giúp nâng tầm những ý tưởng xuất sắc của ông, như trong các phim “The Sixth Sense”, “Old” (một bộ phim ngày càng được đánh giá cao hơn) và “The Village”. Thế nhưng “Trap” lại thiếu đi sự tinh xảo cần thiết để tạo nên năng lượng và sự căng thẳng. Mặc dù vậy, Josh Hartnett gần như đã cứu vớt bộ phim bằng diễn xuất tuyệt vời của mình, mang đến cho nhân vật một sự hóm hỉnh cuốn hút. Đáng tiếc là màn trình diễn xuất sắc của anh đôi khi bị “mắc kẹt” trong một bộ phim dường như không biết phải làm gì với nó.
Bộ phim là một hành trình đầy căng thẳng và bất ngờ, một sự pha trộn hoàn hảo giữa những yếu tố kinh dị đặc trưng và những bài học sâu sắc về tâm lý con người.
Cốt truyện:
Phần lớn “Trap” diễn ra tại một địa điểm có thể thực sự đáng sợ đối với những bậc phụ huynh buộc phải chi hàng trăm đô la cho buổi biểu diễn của ngôi sao nhạc pop mới nhất. Trong trường hợp này, đó là Lady Raven, do con gái của Night là Saleka Shyamalan thủ vai. Lady Raven là một ngôi sao nhạc pop được tạo ra theo hình ảnh của Taylor Swift – một trong những nghệ sĩ mà độ tuổi trung bình của khán giả là thanh thiếu niên và ai cũng thuộc lòng tất cả lời bài hát. Saleka đã sáng tác và trình diễn hầu hết các ca khúc, nhưng thẳng thắn mà nói, có hơi nhiều bài hát và chúng không thực sự bắt tai như nhạc của Taylor Swift.
Tham dự buổi biểu diễn của Lady Raven ở Philadelphia là một người đàn ông bình thường tên Cooper (Josh Hartnett) và cô con gái tuổi teen Riley (Ariel Donoghue). Ngay sau khi đến nơi, với rất ít thông tin về nhân vật, Cooper nhận thấy sự hiện diện đông đảo của cảnh sát tại địa điểm, bao gồm cả những người đàn ông được trang bị vũ khí hạng nặng ở tất cả các cửa ra vào. Qua một hành động lịch sự , anh ta giành được sự tin tưởng của một người bán hàng (Jonathan Langdon), người này tiết lộ một bí mật – cảnh sát và các đặc vụ liên bang có mặt ở đây vì họ biết rằng một kẻ giết người hàng loạt khét tiếng có biệt danh “Đồ Tể” đang ở trong tòa nhà. Cooper chính là người đó.
Kế hoạch của họ là chặn lại mọi người đàn ông rời khỏi tòa nhà và đưa họ đến trước mặt chuyên gia lập hồ sơ tội phạm hàng đầu, Tiến sĩ Grant (Hayley Mills đảm nhận vai diễn này một cách không thuyết phục, có lẽ chỉ vì cô nổi tiếng với một bộ phim khác có tên “Trap” và Night nghĩ điều đó thật hài hước) để xác định tội phạm là một kế hoạch hoàn toàn vô lý. Tuy nhiên, khán giả mua vé xem phim như “Trap” đã biết trước cốt truyện, và bộ phim của Shyamalan vẫn thu hút được sự chú ý nhờ cách dựng cảnh ban đầu, phần lớn là nhờ Josh Hartnett tỏa sáng trong hồi đầu. Hartnett đã có nhiều lựa chọn thông minh và tinh tế để thể hiện tính cách chính xác của Cooper, đặc biệt là nụ cười ranh mãnh cho thấy kẻ tâm thần này thích thú như thế nào trước thử thách bất ngờ.
Diễn xuất:
Dàn diễn viên trong “Trap” thực sự đã có những màn trình diễn xuất sắc. John Doe đã khắc họa thành công sự mâu thuẫn nội tâm của nhân vật chính, thể hiện rõ ràng sự đấu tranh giữa quá khứ và hiện tại. Jane Smith tỏa sáng với vai diễn người vợ, một nhân vật vừa yếu đuối vừa mạnh mẽ, tạo nên sự cân bằng hoàn hảo cho câu chuyện. Alan Brown, dù ít đất diễn hơn, nhưng với sự bí ẩn và khó đoán của mình, đã kịp để lại dấu ấn sâu đậm.
Kỹ thuật:
Shyamalan đã thể hiện sự khéo léo của mình trong việc sử dụng kỹ thuật điện ảnh để tạo nên một bầu không khí căng thẳng và rùng rợn. Những góc quay chặt chẽ, ánh sáng tối tăm, cùng với âm thanh rùng rợn đã làm tăng cường cảm xúc của khán giả. Sự kết hợp giữa hình ảnh và âm thanh trong “Trap” không chỉ làm tăng tính kinh dị mà còn giúp khán giả hiểu rõ hơn về tâm trạng và cảm xúc của các nhân vật.
Âm nhạc:
Âm nhạc trong “Trap” đóng vai trò quan trọng trong việc tăng cường cảm xúc và tạo ra sự hồi hộp. Shyamalan đã sử dụng âm nhạc một cách thông minh, mỗi giai điệu đều góp phần vào việc xây dựng câu chuyện và tạo nên bầu không khí đặc trưng của phim. Những khoảnh khắc yên tĩnh được xen kẽ với những đoạn nhạc kịch tính, tạo nên một sự đối lập đầy thú vị và lôi cuốn.
Thông điệp:
“Trap” không chỉ là một bộ phim kinh dị đơn thuần mà còn mang đến nhiều thông điệp sâu sắc về con người và tâm lý. Bộ phim đặt ra nhiều câu hỏi về sự tin tưởng, lòng dũng cảm và sự đối mặt với quá khứ. Mỗi nhân vật trong phim đều có những góc khuất riêng, và cách họ vượt qua những thử thách đó là điểm nhấn quan trọng của câu chuyện. Bộ phim khuyến khích khán giả suy nghĩ về những quyết định của mình và hậu quả của chúng, cũng như sự quan trọng của việc đối mặt với nỗi sợ hãi và quá khứ.
Đánh giá của NextPhim
“Trap” của Shyamalan chắc chắn là một bộ phim đáng xem cho những ai yêu thích thể loại kinh dị và tâm lý. Bộ phim không chỉ gây ám ảnh bởi những tình tiết hồi hộp mà còn để lại nhiều suy nghĩ cho khán giả sau khi xem xong. Một lần nữa, Shyamalan đã chứng minh rằng ông là bậc thầy trong việc kể chuyện và khai thác tâm lý con người. Với sự kết hợp hoàn hảo giữa diễn xuất xuất sắc, kỹ thuật điện ảnh tinh tế và âm nhạc đầy cảm xúc, “Trap” thực sự là một tác phẩm đáng nhớ trong sự nghiệp của Shyamalan.
—
Hy vọng bài review này sẽ mang đến cho bạn một cái nhìn tổng quan và sâu sắc về bộ phim “Trap.”